Bản dịch bức thư từ một người vô trị Cuba chia sẻ góc nhìn về tình hình chính trị hiện nay ở Cuba.
Originally published by Polemica Cubana. English translation at Bentley.noblogs.org.
Đang có biết bao những náo động không thể khép gọn vào nhị nguyên cánh tả-cánh hữu. Đây là những con người đang nhìn thấy khả năng của bản thân, rằng họ không chỉ là một đám đông phụ trợ cho một chính thể suy đồi và độc đoán — một chính thể lợi dụng các từ như “cách mạng” hay “chống chủ nghĩa đế quốc” để hợp thức hóa một chế độ chuyên chế như bất kỳ chế độ chuyên chế nào khác. Họ là một dân tộc đã mệt mỏi với những bất bình đẳng và đặc quyền “cách mạng” cùng “xã hội chủ nghĩa.”
Cuba, ngoài vai trò bảo tàng của cánh tả quốc tế, còn là một xã hội với nhà nước, cảnh sát, những kẻ đàn áp, những kẻ có đặc quyền và những người bị gạt ra ngoài lề xã hội, và một nhà nước quân sự nắm quyền quan liêu, tham lam như mọi nơi khác. Sự thực rằng ta đã có một kẻ độc tài nhân văn và anh minh không biện minh cho chế độ chuyên quyền của hắn, hay những kẻ kế thừa hắn nhiều năm sau.
Phần lớn người Cuba đã chịu đựng quá đủ rồi. Chính sách cấm vận của Mỹ phải được dỡ bỏ, sự lũng đoạn của giới tài phiệt Castro phải bị chấm dứt. Đây chắc chắn là một quá trình nhiều gian truân và hẳn là “bất khả,” nhưng cũng là viễn cảnh chân thực nhất trong mắt tôi.
Người đồng đội Leonardo Romero của chúng tôi hiện đang mất tích; anh trở thành kẻ thù của nhà nước Cuba vì đã công khai viết “‘có’ cho chủ nghĩa xã hội, ‘không’ cho đàn áp!” lên một tấm biển hiệu. Sự mất tích của anh ấy chính là bộ mặt thật của chính phủ này.